Jan 29 Tôi tớ Chúa Juniper, Tu sĩ

Thứ Hai, Tuần 4 Thường Niên, Năm 2 – 29/01/24

BÀI ĐỌC I: 2 Sm 15, 13-14. 30; 16, 5-13a

“Chúng ta hãy trốn khỏi Absalon. Hãy để Sêmê nguyền rủa theo lệnh của Chúa”.

Trích sách Samuel quyển thứ hai.

Trong những ngày ấy, có kẻ đến báo tin cho Đavít rằng: “Toàn dân Israel hết lòng theo Absalon. Đavít liền nói cùng các cận thần của ông ở Giêrusalem rằng: “Hãy chỗi dậy, chúng ta trốn đi, vì chúng ta không sao thoát khỏi tay Absalon. Các ngươi hãy ra mau đi, kẻo nó đến bắt chúng ta, gây tai hại cho chúng ta và dùng gươm giết hết dân thành”. Đavít trèo lên núi Cây Dầu, ông vừa leo vừa khóc lóc, đi chân không, đầu phủ khăn. Toàn dân theo ông cũng trùm đầu, vừa leo vừa khóc. Vậy vua Đavít đến Bahumrim. Và này xuất hiện một người thuộc dòng họ Saolê, tên là Sêmê, con ông Giêra. Anh ta vừa đi vừa nguyền rủa, rồi ném đá Đavít và những cận vệ của vua. Toàn thể dân chúng và tất cả binh sĩ đều đi hai bên tả hữu nhà vua. Vậy Sêmê nguyền rủa nhà vua rằng: “Hỡi kẻ khát máu, người của Bêlial, xéo đi, xéo đi! Chúa đã đổ trên đầu ngươi tất cả máu của nhà Saolê mà ngươi đã tiếm vị. Thiên Chúa đã trao vương quốc vào tay Absalon, con ngươi. Này tai hoạ hành hạ ngươi, vì ngươi là một tên khát máu”. Bấy giờ Abisai con trai của Sarvia, tâu vua rằng: “Cớ sao thằng chó chết này nguyền rủa đức vua tôi? Để tôi đi lấy đầu nó”. Vua phán rằng: “Hỡi con của Sarvia, Ta với khanh có liên hệ gì đâu? Cứ để mặc nó nguyền rủa. Vì Chúa bảo nó: ‘Hãy nguyền rủa Đavít’, ai dám hỏi nó: ‘Tại sao ngươi hành động như vậy?'” Và Đavít nói với Abisai và toàn thể các cận vệ rằng: “Kìa, con trai bởi lòng ta sinh ra, mà còn tìm giết ta, phương chi con của Giêmini đây. Hãy để nó nguyền rủa theo lệnh Chúa. Biết đâu Chúa sẽ nhìn thấy nỗi khổ tâm của ta, và hôm nay, Người sẽ đổi lời dữ ra hạnh phúc cho ta”. Đavít và các cận vệ của ông cứ tiếp tục đi. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 3, 2-3. 4-5. 6-7

Đáp: Lạy Chúa! Xin Chúa đứng lên, xin cứu vớt con! (c. 8).

Xướng: 1) Thân lạy Chúa, nhiều thay người bách hại con, nhiều thay người nổi dậy chống con. Về con, nhiều kẻ thốt ra lời: “Hết trông hắn được Chúa trời cứu độ”. – Đáp.

2) Nhưng, lạy Chúa, Chúa là thuẫn hộ thân con, là vinh quang con, Chúa cho con ngẩng đầu lên. Con lên tiếng kêu cầu tới Chúa, và Chúa đã nghe con từ núi thánh của Ngài. – Đáp.

3) Con nằm xuống và đã ngủ ngon, rồi thức khoẻ vì Chúa đỡ nâng con. Con không kinh hãi ức triệu người ở chung quanh đồn trú hại con. Lạy Chúa! Xin Chúa đứng lên, xin cứu vớt con! – Đáp.

ALLELUIA: Tv 129, 5

Alleluia, alleluia! – Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời Chúa. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Mc 5, 1-20

“Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu và các môn đệ sang bờ biển bên kia, đến địa hạt Giêrasa. Chúa Giêsu vừa ở thuyền lên, thì một người bị quỷ ô uế ám từ các mồ mả ra gặp Người. Người đó vẫn ở trong các mồ mả mà không ai có thể trói nổi, dù dùng cả đến dây xích, vì nhiều lần người ta đã trói anh ta, gông cùm xiềng xích lại, nhưng anh ta đã bẻ gãy xiềng xích, phá gông cùm, và không ai có thể trị nổi anh ta. Suốt ngày đêm anh ta ở trong mồ mả và trong núi, kêu la và lấy đá rạch mình mẩy. Thấy Chúa Giêsu ở đàng xa, anh ta chạy đến sụp lạy Người và kêu lớn tiếng rằng: “Hỡi ông Giêsu, Con Thiên Chúa Tối Cao, ông với tôi có liên hệ gì đâu? Vì danh Thiên Chúa, tôi van ông, xin chớ hành hạ tôi”. Nhưng Chúa Giêsu bảo nó rằng: “Hỡi thần ô uế, hãy ra khỏi người này”. Và Người hỏi nó: “Tên ngươi là gì?” Nó thưa: “Tên tôi là cơ binh, vì chúng tôi đông lắm”. Và nó nài xin Người đừng trục xuất nó ra khỏi miền ấy.

Gần đó, có một đàn heo đông đảo đang ăn trên núi, những thần ô uế liền xin Chúa Giêsu rằng: “Hãy cho chúng tôi đến nhập vào đàn heo”. Và Chúa Giêsu liền cho phép. Các thần ô uế liền xuất ra và nhập vào đàn heo, rồi cả đàn chừng hai ngàn con lao mình xuống biển và chết đuối. Những kẻ chăn heo chạy trốn và loan tin đó trong thành phố và các trại. Người ta liền đến xem việc gì vừa xảy ra. Họ tới bên Chúa Giêsu, nhìn thấy kẻ trước kia bị quỷ ám ngồi đó, mặc quần áo và trí khôn tỉnh táo, và họ kinh hoảng. Những người đã được chứng kiến thuật lại cho họ nghe mọi sự đã xảy ra như thế nào đối với người bị quỷ ám và đàn heo. Họ liền xin Chúa Giêsu rời khỏi ranh giới họ. Khi Người xuống thuyền, kẻ trước kia bị quỷ ám xin theo Người. Nhưng người không cho mà rằng: “Con hãy về nhà với thân quyến, và loan truyền cho họ biết những gì Thiên Chúa đã làm cho con và đã thương con”. Người đó liền đi và bắt đầu tuyên xưng trong miền thập tỉnh, tất cả những gì Chúa Giêsu đã làm cho anh ta, và mọi người đều thán phục.

Lm Peter Lê Thanh Quang

CHÚA TRỪ QUỶ – Lm Antôn Vũ Quốc Thịnh

Trong thời gian rao giảng Tin Mừng, Đức Giê-su tỏ bày sứ vụ cứu thế của Người bằng cách dùng uy quyền trục xuất ma quỷ để cứu chữa con người khỏi tội lỗi và sự chết. Bài Tin Mừng hôm nay ghi lại việc Đức Giê-su chữa lành cho một người bị thần ô uế ám, để trình bày sứ vụ cứu thế của Người .

Người thanh niên trong câu chuyện toát lên cho chúng ta cái gì đó gớm ghiếc, bị xa lánh, không kiểm soát được: anh sống nơi mồ mả, người ta phai trói anh lại, tru tréo và lấy đá đập vào mình. Người thường nhìn thấy thì chắc là sợ hãi. Điều kinh ngạc là anh ta chạy đến bái lạy Chúa Giêsu khi nhìn thấy Người.

Quyền năng của Chúa quả là làm cho cả ma quỷ phải khiếp sợ. Chúng phải thốt lên: chuyện tôi liên can gì ông, xin đừng hành hạ tôi. Quyền năng Chúa Giêsu làm chúng phải van xin. Nhưng Chúa đã dùng lời mà phán, dùng quyền của mình mà trục xuất quỷ ô uế ra khỏi người thanh niên.

Quyền lực sự dữ, thế lực của ma quỷ quả là đáng sợ. Trong câu chuyện này, chúng ta nhận ra sự dối trá của ma quỷ. Nhận ra sự quỷ quyệt của sự dữ. Sự dữ đội lốt trong con người đáng thương, đội lốt trong lời nói đầy thương cảm khi quỳ lạy Chúa. Có khi nào chúng ta cũng đánh lừa nhau bằng lời nói mỹ miều, bằng hành động cảm thương nhưng đằng sau nó ẩn chứa cả bầu trời dối trá không? Ma quỷ ngày càng tinh vi, và sự dữ luôn mang hình ảnh lôi cuốn. Đó là điều mà con người chúng ta kinh nghiệm. Đó là điều mà chúng ta thường thấy trong thế giới hôm nay. Mình nuôi nấng sự dối trá, dung dưỡng sự ô uế, và tạo điều kiện thuận lợi cho sự xấu xâm nhập vào trong ta qua nhiều nết xấu, đến một ngày, ta không còn nhận ra mình là một con người.

Vừa đến miền Ghêrasa, Chúa Giêsu gặp ngay một người bị quỷ ám. Anh ta thường ở nơi mồ mả. Thấy Chúa Giêsu, anh ta tuyên xưng Người là Con Thiên Chúa và xin Người đừng làm khổ anh. Chúa đuổi quỷ ra khỏi anh. Ma quỷ liền xuất ra khỏi người đó và nhập vào đàn heo, làm cho đàn heo lao mình xuống biển chết hết! Những người chăn heo thấy vậy hoảng hốt chạy báo tin khắp nơi. Dân chúng tuốn đến thì thấy người trước kia bị quỷ ám đang tề chỉnh ngồi đó. Họ khiếp sợ, nên xin Chúa rời khỏi địa hạt của họ.

Người Do thái thời Chúa Giêsu có cái nhìn rất miệt thị đối với dân ngoại, họ xem dân ngoại là những kẻ sống dưới ách nô lệ của ma quỷ, do đó, cũng cư trú trong những vùng nhơ bẩn chẳng kém gì bãi tha ma. Nhưng đối với Chúa Giêsu, ranh giới giữa Do thái và dân ngoại không còn nữa. Ngài không chỉ đến với dân Do thái, mà cả với dân ngoại nữa. Chính cho dân ngoại mà Chúa Giêsu cũng mang ơn cứu độ đến, và ơn cứu độ ấy được thánh Marcô mô tả bằng những hình anh rất sống động: Chúa Giêsu đã trục xuất cả đạo binh ma quỷ ra khỏi người bị quỉ ám, nguyên một bầy heo lao mình xuống biển. Tin mừng được loan báo cho dân ngoại qua miệng người vừa được chữa lành.

Tình trạng người bị quỷ ám được nói đến trong Tin mừng hôm nay rất đáng thương. Dưới sự kềm toả của thần ô uế, anh ta đã bị tước mất tình người và bị cách ly với cộng đoàn. Đó là hình ảnh của những ai đang còn sống dưới sự chi phối của ma quỷ. Họ có thể là những người tôn thờ ma quỷ, qua việc sử dụng bùa ngải; hoặc đang sống trong sự chối bỏ Thiên Chúa và chìm đắm trong tội lỗi. Họ có thể là những dân tộc chưa được đón nhận Tin mừng, đang sống trong sự tối tăm lầm lạc.

Chúa Giêsu đối diện với cả một “cơ binh quỷ dữ” để dành lấy một con người. Chúa Giêsu không chỉ kéo một con người ra khỏi tội lỗi và đời sống xấu xa, mà còn nhấn chìm tận căn cả bè lũ satan cùng với sự ô uế tội lỗi, mà chuyện gần cả hai ngàn con heo từ “trên núi” lao “xuống biển” chết sạch là một biểu tượng.

Cả đàn heo đã lao từ trên núi xuống chết đuối nói lên ý nghĩa: núi trong quan niệm Thánh kinh của Do thái là nơi hiện diện của thần linh; biển là nơi ẩn náu của ma quỷ xấu xa tội lỗi. Chúa Giêsu đã tống xuống biển cả và dìm chết ma quỷ và sự ô uế, đòi lại chủ quyền cho Thiên Chúa, lấy lại sự thánh thiện và đời sống thiêng liêng trong sạch cho con người. Đó là nội dung Tin mừng cần chuyển tải, chứ không phải tính lịch sử của câu chuyện.

Như vậy, trước ánh sáng thần hoá của Thiên Chúa thì mọi thứ nhơ uế bị quét sạch; có Chúa Giêsu ngự con người thì quỷ ma không thể làm gì được. Chúng ta là Kitô hữu, chúng ta đang được ở trên “núi thánh” của Chúa, chúng ta hãy năng đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, để Ngài xua đuổi “bầy heo ma quỷ” ra khỏi tâm hồn chúng ta 

Việc Chúa Giê-su trừ quỷ ô uế là bằng chứng Chúa khuất phục các sự dữ do ma quỷ gây ra. Điều này trấn an và nâng đỡ chúng ta mỗi khi gặp sự dữ nơi thân xác hay tâm hồn. Chúng ta cậy nhờ vào quyền năng Chúa trong lời cầu nguyện, những việc lành, việc thiện và việc đạo đức trong cuộc sống thường ngày.

Qua việc Chúa Giê-su truyền giáo cho dân Ghê-sa-ra, chúng ta hãy nhận thức về thân phận của lương dân đang ngồi trong bóng tối chưa nhận ra ánh sáng của Tin Mừng, để hun đúc tinh thần nhiệt thành làm việc tông đồ và truyền giáo cho hàng xóm láng giềng, cho môi trường chúng ta đang sống.

Lm Giuse Nguyễn Ngọc Dũng

Discover more from Radio Lòng Chúa Thương Xót

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading