Mình Thánh Tỏa sáng
Santarem, một làng nhỏ tại Bồ Đào Nha, tọa lạc giữa Fatima và thủ đô Lisbon, cách Fatima chừng 35 dặm. Vào khoảng giữa năm 1225 hay 1247, có một phụ nữ cư ngụ tại Santarem. Bà là người quá bất hạnh và luôn yên trí rằng: chồng không thương yêu và đã thất trung thất tín với mình. Thế rồi bà ta đã dùng mọi mưu mô mánh khóe để chồng chiều chuộng và để ý đến mình. Nhưng bà ta hoàn toàn thất bại! Đau khổ quá, bà tìm đến với một mụ phù thủy như một giải pháp cuối cùng. Mụ phù thủy hứa rằng, chồng chị sẽ cải thiện và sống yêu đương chị nếu chị hứa mang cho mụ một tấm Bánh Thánh.
Điều kiện này đã làm cho bà rất lo sợ, vì bà biết rằng đây là một sự quái gở phạm sự thánh. Tuy nhiên, vì quá đau khổ, cuối cùng bà đành chấp nhận. Bà đi dự lễ và lên rước Thánh Thể tại Thánh Đường Thánh Stêphanô. Nhưng thay vì nuốt Mình Thánh, bà lập tức rời thánh đường, lấy Mình Thánh khỏi miệng và gói vào một chiếc khăn, rồi lanh lẹ đem nộp cho mụ phù thủy!
Nhưng lạ chưa, dọc đường, Mình Thánh bắt đầu rỉ máu. Tuy nhiên, bà không hề hay biết, cho đến khi những người qua đường nhìn bà chằm chằm, vì họ tưởng bà bị xuất huyết. Quá hoảng sợ, bà vội vã trở về nhà, bỏ khăn ra và đặt Mình Thánh vào một đáy rương. Suốt ngày hôm đó cho đến tối, bà chờ đợi chồng trong lo sợ. Đến khuya chồng về nhưng bà giấu không hề hé môi, sau cùng hai vợ chồng đã đi ngủ. Cả đêm đó, bà không sao ngủ được, tâm hồn bà bị dày vò vì tội phạm sự thánh và bà luôn nghĩ rằng, không biết Mình Thánh có còn chảy máu nữa hay không?
Tảng sáng, hai vợ chồng tỉnh giấc vì những tia sáng chói lòa từ chiếc rương. Không giấu nổi nữa, người vợ đành thú tội với chồng. Thế rồi cả hai đã quì thờ lậy Thánh Thể cho tới sáng. Sáng sớm, ánh sáng càng rực rỡ từ chiếc rương đã thu hút bao khách qua đường đến chật nứt ngôi nhà của bà. Tất cả mọi người đã chứng kiến phép lạ cách tỏ tường. Thế rồi phép lạ đã đến tai cha xứ. Ngài vội vã đến nơi xẩy ra phép lạ và đã nghe bà kể lại tỉ mỉ. Xong đâu đó, cha xứ long trọng rước Thánh Thể về nhà thờ. Ngài đặt Thánh Thể vào trong một hộp tráng sáp và đặt trong Nhà Tạm.
Tưởng thế là xong, một phép lạ khác lại xảy ra. Lần kia khi cha xứ mở cửa Nhà Tạm, hộp tráng sáp đựng Thánh Thể đã bị vỡ tung thành trăm mảnh. Thế vào đó, ngài đã làm một hộp pha lê đựng Máu Thánh. Hộp đó đã được giữ cẩn thận ở ngôi thánh đường này cho đến ngày nay. Từ đó, ngôi thánh đường đã được đổi là: “Thánh Đường Phép Lạ”. Từ ngày phép lạ xảy ra, hằng năm, vào Chuá Nhật thứ hai trong Tháng Tư, dân địa phương đã diễn lại sự kiện trên, và Phép Lạ Thánh Thể đã được long trọng cung nghinh từ ngôi nhà xảy ra phép lạ về nhà thờ chính. Từ năm 1684, căn nhà này đã trở thành nhà nguyện để cho khách thập phương kính viếng.
Phép Lạ Thánh Thể Santarem chỉ rời thành một lần vào lúc quân đội Napôlêon chiếm Bồ Đào Nha vào năm 1810. Vì dân làng lo sợ sự phạm thánh do tay những người Pháp, nên Thánh Thể đã được Đức Giám Mục Lisbon chuyển đi nơi khác. Ngài đã đặt Thánh Thể để các giáo hữu Lisbon tôn kính. Có người cho rằng ngài muốn giữ Thánh Thể vĩnh viễn tại thánh đường Pacao. Dân thành Santarem hay tin đã nổi giận và mở một cuộc biểu tình quá gây cấn. Thế rồi, Phép Lạ Thánh Thể đã được đem về Santarem cách bí mật trong ngày 2/12/1811 nhưng dân Lisbon không hay biết gì. Phép Lạ Santarem được cất giữ cẩn thận và ít khi được đem ra trưng bày. Tuy nhiên, khách hành hương dễ dàng đến kính viếng và chiêm ngắm Máu Thánh. Mình Thánh được đặt trong một mặt nhật bằng vàng có 33 tia sáng cho tới ngày nay.
Bánh Thánh có hình khác thường với những đường máu chảy từ trên xuống dưới và người ta đã thu được một số lượng máu ở hộp đựng Bánh Thánh.
Bác sĩ Hoagland ở New Jersey đã đến viếng Bánh Thánh nhiều lần và nhận thấy rằng có nhiều lúc máu có mầu như máu tươi, có những lúc như máu chết.
Máu Thánh vẫn còn ở thể lỏng tới 750 năm sau khi Phép Lạ xảy ra vào đầu thế kỷ 13.
Sau khi được sự chuẩn nhận của giáo quyền Nhà Thờ Thánh Stêphanô được đổi tên là “Nhà Thờ Phép Lạ Thánh Thể.”
hddm.net