May 28, 2023

Albert Einstein là một trong những nhà khoa học vĩ đại nhất của nhân loại đã từng phát biểu rằng: “Có hai cách để sống cuộc đời bạn: một là chẳng có chi kỳ lạ, hai là mọi sự đều như một phép lạ.” (There are two ways to live your life: one is as though nothing is a miracle; the other is as though everything is a miracle.)

Từ câu nói nổi tiếng này của ông Einstein, tôi suy diễn ra rằng: Trong cuộc đời này có hai loại người; một người luôn biết ơn (vì coi mọi sự trong cuộc đời đều như một phép lạ); còn thứ hai là người không biết ơn, tôi không dám dùng từ “vô ơn,” vì họ coi mọi sự trong cuộc đời này chẳng có chi kỳ lạ, mọi sự là tất yếu, tất nhiên là phải như vậy!!!

Thánh Phao-lô trong thư gửi tín hữu Cô-rin-tô đã đặt ra một câu hỏi rất xác đáng: “Bạn có gì mà bạn đã không nhận lãnh?” (1 Cr 4:7) Có lẽ là chúng ta sẽ muốn trả lời như sau, là bởi vì tôi đã làm việc vất vả cực nhọc. Điều đó có lẽ đúng, tuy nhiên ta thử hỏi năng lực của tôi từ đâu có, trí khôn, động lực, và cả những năng khiếu giúp tôi thực hiện trong cuộc đời này từ đâu đến? Biết bao nhiêu điều đã được tặng ban cho chúng ta trước cả khi chúng ta bắt tay vào thực hiện bất kỳ việc gì trong cuộc sống. Ngay cả sự sống và mọi sự đến với ta cũng là một quà tặng được ban cho chúng ta rồi.

Tôi tin là không ai trong chúng ta sống ở đời này có tất cả những gì mà mình mong muốn, và đó là một lý do khiến chúng ta cùng hân hoan Mừng Lễ TẠ ƠN này, để cầu xin Chúa ban cho chúng ta những điều đó. Đồng thời, tất cả chúng ta cũng đã nhận được biết bao phúc lành và ơn huệ mà chúng ta chưa bao giờ phải mở miệng cầu xin. Vì những ân huệ này, chúng ta cần dâng lời tạ ơn. Đó là một lý do khác giải thích vì sao chúng ta Mừng Lễ TẠ ƠN!

Lòng Biết Ơn chính là chìa khóa của Niềm Vui. Một con người vô ơn trong cuộc đời này thì luôn cảm thấy cuộc đời này quá bất công với họ, và cuộc đời này nợ họ nhiều điều hơn là chính bản thân họ nhận được, những người như vậy sẽ khó mà có hạnh phúc được. Ngược lại, một con người luôn cho là mình may mắn được Thiên Chúa chúc lành, họ sẽ học được cách tạ ơn, và bản thân họ cũng sẽ có nhiều niềm vui trong cuộc đời.

Chỉ có thánh sử Lu-ca ghi lại phép lạ Chúa Giê-su chữa lành mười người phong cùi (Lc 17:11-19.) Chỉ có một người trong nhóm họ quay trở lại tạ ơn Thiên Chúa, nên Chúa Giê-su đã hỏi một câu rất chua chát: “Không phải cả mười người được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu? Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?”

Thánh Tô-ma A-qui-nô dạy rằng: “Không bày tỏ lòng biết ơn bằng những từ ngữ phù hợp, những cử chỉ hay hành động xứng hợp là một tội phạm đến đức công bằng. Lòng biết ơn không chỉ đòi buộc phải đáp lại bằng lòng bác ái, mà còn đòi buộc đáp trả công bằng. Không ngạc nhiên khi Chúa Giê-su phản ứng một cách mãnh liệt đối với chín người cùi vô ơn sau khi được Chúa chữa lành.

Ta tự hỏi: Vậy Chúa Giê-su có từng  nói “Cám Ơn” ai trong Tin Mừng hay không? Tất nhiên là có, nhưng dường như Ngài chỉ cám ơn Chúa Cha mà thôi. Trước khi làm phép lạ cho La-da-rô sống lại, Chúa Giê-su cầu nguyện rằng: “Lạy Cha, con cảm tạ Cha, vì Cha đã nhậm lời con.” (Ga 11:41) Trong Bữa Tiệc Ly trước khi Ngài đi chịu chết “Rồi Người cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn…” (Lc 22:19) Rồi nữa, trước khi làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nuôi năm ngàn người ăn no nê, “Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh, dâng lời tạ ơn, và bẻ ra, trao cho các môn đệ…” (Mc 8:6) Bởi vì tất cả mọi sự đều thuộc về Chúa Cha, trước những phép lạ này, Chúa Giê-su chỉ biết thưa lên “Cảm Ơn!”

Thế còn đối với bạn bè hay những người đã từng giúp đỡ Người thì sao? Chúa Giê-su dường như đã không nói “cám ơn”; mà thay vào đó Người đã làm những việc khác để bày tỏ lòng biết ơn của Người. Khi ông Phê-rô cho Chúa mượn chiếc thuyền của mình làm “bục giảng đạo,” Chúa Giê-su không nói cám ơn, nhưng Ngài đã làm một phép lạ, cho ông Phê-rô trúng một mẻ cá đầy ắp. Khi cô Ma-ri-a lấy dầu thơm xức chân Chúa, trong khi ông chủ nhà Si-mon chẳng làm gì cả, Chúa Giê-su đáp lại hành động này của cô Ma-ri-a bằng cách nói rằng bất cứ nơi nào trong khắp thiên hạ, thì người ta cũng sẽ kể lại việc cô Ma-ri-a đã làm và nhớ đến cô. Và khi một người phụ nữ thành Sa-ma-ri-a đã cho Chúa Giê-su nước uống, Chúa Giê-su đã đáp lại sự quảng đại của người phụ nữ này bằng cách ban cho bà Nước Hằng Sống, là món quà của đức tin…

Khi ai đó cám ơn ta, chúng ta đều cảm thấy hài lòng, có đôi khi đó còn là điều cần thiết nữa. Khi chúng ta biết cám ơn nhau thật lòng sẽ khiến cho chúng ta yêu thương nhau và nhận ra rằng chúng ta chỉ là những người quản lý cho tha nhân. Còn ngược lại người vô ơn sẽ tiếp tục sinh ra những con người vô ơn. Khi loài người tỏ ra vô ơn, sẽ khiến cho mọi người thêm xa cách nhau, vì ta thấy tha nhân là không cần thiết, phiền toái, hay có khi còn trở thành mối đe dọa của mình nữa. Bước theo Chúa Giê-su là chúng ta đang đi trên con đường hướng đến sự hoàn thiện. Vậy ta hãy luôn biết sẵn sàng bày tỏ lòng biết ơn bằng hành động, hay ít nhất qua lời cảm ơn, phải nên là những phản ứng tức thời trước bất kỳ hành động tốt đẹp mà tha nhân dành cho ta.

(*) Thái độ biết ơn được bày tỏ cho tha nhân thì cũng sẽ nhận lại được lòng biết ơn từ họ. Theo một cuộc điều tra cho thấy rằng những người phục vụ trong quán ăn, khi viết hóa đơn tính tiền, nếu như họ nhớ viết thêm từ “Thank You” ở dưới tờ hóa đơn thì họ sẽ nhận được tiền boa (tip) nhiều hơn 11% so với những người không viết “Cám Ơn.” Rõ ràng là lòng biết ơn gây hiệu ứng phản hồi lẫn nhau!

Một trang nhật ký kia ghi những dòng này: “Nếu có ai đưa cho tôi một đĩa đầy cát, trong đó lẫn lộn những vụn sắt nhỏ li ti và nói với tôi rằng hãy lựa ra những mảnh vụn kim loại đó ra, thì chắc chắn với đôi mắt và đôi tay này tôi không làm nổi. Nhưng chỉ cần một thỏi nam châm thôi, tôi thu ngay được những vụn li ti sắt đó trong đĩa cát đầy. Một trái tim vô ơn thì sánh ví như đôi mắt trần và ngón tay vụng, không làm sao tìm ra được những ân lành của Chúa. Phải có thỏi nam châm là đức tin, thì mới có thể thấy và nhận ra được rằng ơn Chúa thì dẫy đầy trong cuộc sống chúng ta.”

Không tin thì không dễ nhận ra mọi sự là ân huệ. Cố tìm mãi, lựa lọc, chỉ thấy vài ba ơn, chẳng đáng cảm tạ. Cuộc sống chung với nhau cũng thế, nếu thiếu tin yêu giữa cha mẹ, vợ chồng, con cái, bạn bè thì có tìm mãi cũng chẳng thấy ơn. Không phải người trong nhà thì thường vô ơn đâu, nhưng vì chưa tin yêu nhau thôi. Khi có tin yêu nhau, thì nhìn vào đâu cũng là ân phước người này làm cho người nọ. Cũng thế, có đức tin thì thấy đâu cũng là ân Chúa, kể cả nơi tội lỗi đầy tràn vẫn có ân Người chan chứa.

Thánh Gia-cô-bê nhắc nhở chúng ta: “Anh em thân mến của tôi, anh em đừng có lầm lẫn. Mọi ơn lành và mọi phúc lộc hoàn hảo đều do từ trên, đều tuôn xuống từ Cha là Đấng dựng nên muôn tinh tú; nơi Người không hề có sự thay đổi, cũng không hề có sự chuyển vần khi tối khi sáng.” (Gc 1:16-17)

Một thi nhân nào đó đã từng nói: “Lòng biết ơn là trí nhớ của con tim!” (Gratitude is memory of heart.) Vậy tôi phải luyện tập cho tôi có một trái tim thật lớn để ghi nhớ tất cả công ơn mình đã, đang và sẽ nhận lãnh! Một cách cụ thể nhất là thưa lên: XIN TẠ ƠN CHÚA, CÁM ƠN ĐỜI, TRI ÂN NGƯỜI!

Happy Thanksgiving