THÁNH VỊNH 73

Điều thắc mắc của người công chính

1 Thánh vịnh. Của ông A-xáp.
Thiên Chúa nhân hậu biết dường nào với nhà Ít-ra-en,
với những kẻ có lòng trong sạch!

2 Thế mà tôi đã gần như hụt bước,
một chút nữa là tôi phải trượt chân,

3 bởi ganh tị những người lên mặt
và thấy ác nhân thịnh đạt hoài.

4 Quả là chúng không nếm mùi tân khổ,
chúng có thân hình mạnh mẽ phương phi,

5 không hề vất vả như ai khác,
chẳng bị tai ương giống người đời.

6 Vì vậy, chúng lấy vẻ kiêu căng làm vòng đeo cổ,
lấy thói bạo tàn làm áo che thân.

7 Xác đầy mỡ tiết ra toàn gian ác,
và tâm địa chan chứa những mưu mô.

8 Chúng chế giễu, buông lời thâm độc,
lại kiêu căng bàn chuyện ức hiếp người;

9 miệng chẳng từ xúc phạm trời cao,
lưỡi tự do tung hoành cõi đất.

10 Nên dân ta hướng về chúng cả,
lời chúng thốt ra, hăm hở nuốt vào.

11 Chúng bảo: “Chúa Trời đâu có biết,
Đấng Tối Cao nào hiểu chuyện chi! “

12 Ác nhân như vậy đó,
chúng vẫn cứ an nhàn, thu tích thêm của cải.

13 Lạy Chúa, như thế là con đã uổng công
giữ lòng trong trắng, giữ tay thanh sạch!

14 Suốt ngày con bị đòn bị đánh,
mỗi sớm mai hình phạt sẵn chờ.

15 Giả như con tự nhủ: mình nói năng như chúng,
thì con đã thất trung với giống dòng con Chúa.

16 Nên con mới gẫm suy để hiểu chuyện này,
nhưng đối với con thật là vất vả;

17 cho tới ngày được vào trong thánh điện,
con mới am tường hậu vận chúng ra sao.

18 Quả Ngài đặt chúng vào nơi trơn trượt,
đẩy cho rơi vào cảnh điêu tàn.

19 Trong nháy mắt, hỡi ôi, chúng đã sụp đổ rồi,
nỗi kinh hoàng ập xuống, cuốn mất cả tăm hơi!

20 Lạy Chúa, khi tỉnh giấc, Ngài xua đuổi hình ảnh chúng đi,
như giấc mộng phai mờ lúc người ta thức dậy.

21 Khi lòng con ngậm hờn cay đắng
và nỗi đớn đau thấu tận ruột gan,

22 con quả đã ngu si chẳng hiểu,
trước mặt Ngài, như thú vật nào hơn!

23 Thật con ở với Chúa luôn,
tay con Ngài nắm chẳng buông chẳng rời,

24 dắt dìu khuyên nhủ bao lời,
một mai đưa tới rạng ngời quang vinh.

25 Con còn ai chốn trời xanh?
bên Ngài thế sự thật tình chẳng ham.

26 Dẫu cho hồn xác suy tàn,
thì nơi ẩn náu, kỷ phần lòng con,
muôn đời là Chúa cao tôn.

27 Kìa ai xa Chúa, sẽ mai một hết,
những kẻ phụ Ngài, Ngài diệt cả đi.

28 Còn hạnh phúc của con là ở kề bên Chúa,
chốn ẩn thân đặt ở Chúa Trời.
Mọi việc Ngài làm, con xin kể lại
nơi cửa vào thành thánh Xi-on.

THÁNH VỊNH 74

Than vãn vì Đền Thờ bị tàn phá và thù địch lộng hành

1 Thi khúc. Của ông A-xáp.
Lạy Chúa Trời, sao cứ mãi bỏ rơi,
sao bừng bừng nổi giận
với đoàn chiên Ngài hằng chăn dắt?

2 Xin nhớ đến đoàn dân Ngài quy tụ thuở ban đầu,
chi tộc Ngài chuộc lấy làm sản nghiệp riêng,
và núi Xi-on, nơi Ngài ngự trị.

3 Xin đặt bước vào chốn điêu tàn vạn cổ.
Trong thánh điện, quân thù đã phá đổ tan hoang.

4 Chính chỗ xưa từng làm nơi hội họp,
nay đối phương ầm ĩ thét gào;
chúng trương cờ làm hiệu kỳ chiến thắng.

5 Chúng như những kẻ múa rìu trong rừng rậm,

6 vồ búa vung lên, đập tan nát cửa đền.

7 Thánh điện Ngài, chúng châm lửa đốt,
đền thờ Thánh Danh,
chúng xúc phạm, chúng san bằng;

8 rồi tự nhủ: “Mình phá hết đi! “
Trong cả xứ, chúng thiêu huỷ mọi nơi thờ phượng.

9 Dấu lạ xưa, chúng con đâu thấy nữa,
ngôn sứ cũng chẳng còn.
Mãi đến khi nao, ai nào có biết?

10 Lạy Thiên Chúa, tới bao giờ đối phương còn phỉ báng?
Địch quân cứ nhục mạ danh Ngài mãi mãi sao?

11 Cánh tay Ngài, cánh tay dũng mãnh,
sao Ngài rút lại, chẳng can thiệp gì?

12 Thế mà lạy Thiên Chúa, Vua chúng con từ muôn thuở,
Đấng từng chiến thắng trên toàn cõi địa cầu,

13 chính Ngài đã ra oai xẻ đôi lòng biển,
trên làn nước biếc, Ngài đập vỡ sọ thuồng luồng;

14 chính Ngài đã nghiền nát bảy đầu con giao long,
vứt nó làm mồi cho thủy quái;

15 chính Ngài đã khơi nguồn cho suối tuôn thác đổ,
chính Ngài làm cạn khô sông đang chảy dạt dào.

16 Ngày là của Chúa, đêm cũng là của Chúa;
chính Ngài sắp đặt tinh tú cùng thái dương;

17 chính Ngài vạch biên cương cho cõi đất,
thời hạ tiết đông, cũng chính Ngài thiết lập.

18 Lạy CHÚA, xin nhớ cho: thù địch phỉ báng Ngài,
lũ dân điên rồ nhục mạ Thánh Danh.

19 Thân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ,
đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.

20 Giao ước thuở xưa, xin nhìn lại,
bởi vì khắp hang cùng ngõ hẻm,
chỉ thấy sào huyệt quân bạo tàn.

21 Xin chớ để người bị áp bức phải ra về tủi hổ,
nhưng xin cho kẻ nghèo người khổ được ca ngợi Thánh Danh.

22 Lạy Thiên Chúa, xin đứng lên biện hộ cho Ngài;
xin Chúa nhớ lại rằng:
quân điên dại ngày ngày phỉ báng Chúa.

23 Xin đừng quên tiếng kẻ thù Chúa hò la,
tiếng quân địch thét gào vang lên mãi.

Discover more from Radio Lòng Chúa Thương Xót

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading